Đức Sơn giáo phái tột cùng

Tuyết Phong hỏi Đức Sơn,”Giáo pháp tột cùng của chư Tổ con cũng có phần chăng?”

Fugai: Ông ta vẫn còn tật ăn cắp.

Đức Sơn đánh một hèo, hỏi, “Ông nói cái gì?”

Fugai: Sư từ bi như bà nội!

Tuyết Phong chẳng hiểu ý Đức Sơn, vì thế hôm sau Tuyết Phong lặp lại câu hỏi.

Fugai: Một cái đầu chẳng đủ sao?

Đức Sơn đáp,”Thiền không lời, cũng không có gì để cho.”

Fugai: Nói nghe nghèo quá.

Nham Đầu nghe chuyện, liền nói, “Đức Sơn có xương sống thép, nhưng lời nói dịu dàng làm hỏng Thiền.”

Fugai: Một người thổi sáo, một người múa.

Như Huyễn: Nham Đầu là đệ tử lâu năm dưới Đức Sơn lúc Tuyết Phong đang học tại chùa. Fugai cũng là một người xấu ưa xía vô chuyện người khác như Nham Đầu.

Genro: Đức Sơn ăn trộm cừu có Nham Đầu làm chứng. Cha nào con nấy! Rất hợp nhau.

Như Huyễn: Một nhà quí tộc có lần đã kể với Không Tử về một người thuộc hạ lương thiện đã làm chứng trước tòa rằng cha anh ta đã ăn cắp cừu. Genro đã lấy lời bình này từ sách Luận Ngữ. Một người ở trước pháp luật sẽ thay mặt cho pháp luật mà không quan tâm đến tình cảm. Thầy giỏi không bao giờ dung thứ trò giỏi.

Genro:  

Đầu rồng và đuôi rắn!
[Fugai: Ôi là một quái vật!]
Đồ chơi dỗ con nít.
[Đồ chơi có giá trị!]
Nham Đầu, kẻ ngoài cuộc,

[Kẻ ngoài cuộc có thể thấy].
Đổ cả cho Đức Sơn.
[Chỉ trả thuế thập phân thôi]